NGƯỜI GÌN GIỮ "BÁU VẬT" GIA TRUYỀN Ở BUÔN HRA A
Ngày đăng: 20/11/2017 22:47
Hôm nay: 0
Trong tuần: 0
Tất cả: 0
Ngày đăng: 20/11/2017 22:47
Mặc dù đã ở tuổi 77 nhưng già Y Cúc Niê vẫn một thân một mình, không vợ con, đôi chân của ông bị tật từ nhỏ nên đi lại có đôi chút khó khăn. Tuy vậy, cuộc sống của ông không những không buồn tẻ mà còn luôn đầy sức sống với những “bảo vật” hiện hữu trong căn nhà sàn nhỏ. Hằng ngày, người ta thấy thấp thoáng bóng dáng ông đang lau chùi chiêng, ché, trống; mỗi lần như vậy ông lại thủ thỉ trò chuyện và coi chúng như người bạn tâm tình, tri kỉ của mình. Hiện ông đang lưu giữ 1 bộ chiêng quý gồm 10 chiếc và 20 chiếc ché cổ quý do bố mẹ để lại, ngoài ra chiếc trống cổ hơn 100 tuổi cũng được ông nâng niu coi trọng. Trong gian nhà nhỏ, chiêng, ché, trống được xếp đặt ngay ngắn và rất sạch sẽ, luôn là tâm điểm đập vào mắt người nhìn khi bước vào nhà. Nhiều năm trôi qua, có lúc cuộc sống của ông vô cùng túng thiếu và đã có nhiều thương lái tìm đến hỏi mua chiêng, ché, trống với giá rất cao nhưng ông nhất quyết không bán.
Khi trong buôn có lễ hội, mọi người thường đến mượn cồng chiêng của ông. Nhờ đó, ở buôn Hra A âm vang tiếng cồng chiêng được ngân vang mãi. Theo ông, thời kháng chiến, gia đình và buôn làng ông phải di cư ra đèo Hà Lan, sau 5 năm mới quay trở lại đây, bởi thế mà rất nhiều vật quý đã bị mất đi. Trước đây, gia đình ông còn một chiếc ghế K’pan gần trăm tuổi dùng để đặt trống nhưng giờ chiếc ghế đã không còn bởi chiến tranh ác liệt. Căn nhà sàn cổ được làm lại vào năm 1968, tuy đã được sửa sang theo thời gian, không còn nguyên bản, nhưng vẫn giữ được những nét kiến trúc truyền thống, bởi thế, nhà của ông thường được chính quyền mượn để tổ chức các lễ hội. Đây cũng là điểm dừng chân của các đoàn tham quan, nghiên cứu văn hóa dân tộc mỗi khi có dịp đến nơi này.
Tuy sống trong cảnh “ lẻ loi đơn chiếc” nhưng trong ông luôn đau đáu nỗi niềm về việc bảo tồn văn hóa dân tộc. Ông mong muốn sau này khi mình già yếu sẽ truyền lại những báu vật này cho cháu chắt, để chúng thay ông gìn giữ và luôn nhớ tới cội nguồn gốc rễ của dân tộc mình.
Nguồn: Báo Đắk Lắk